Khi biết Nguyễn Văn Thưởng mở cửa hàng để kinh doanh đồ cũ, nhiều người cho là gàn dở, nhưng chỉ qua 5 năm chính việc kinh doanh này đã mang lại cho anh hàng trăm tỷ đồng.
“Vua chợ đồ cũ” – Nguyễn Văn Thưởng bên chiếc tủ nướng điện cũ vừa mua thanh lý của một nhà hàng ở quận Thanh Xuân, Hà Nội (Ảnh: Xuân Hải)
Bị gọi là gàn dở vì dám mở chợ bán đồ cũ
Người đàn ông khoảng 50 tuổi, dáng thấp nhỏ, tay cầm chiếc tô vít cẩn thận mở hộp công tắc của chiếc tủ nướng bằng điện vừa mua thanh lý được của một nhà hàng ở quận Thanh Xuân để kiểm tra, rồi nói: “chiếc tủ nướng này còn khá tốt”. Đó là anh Nguyễn Văn Thưởng (SN 1967) – chủ nhân của khu “chợ đồ cũ” ở chợ đầu mối Bắc Thăng Long, Hải Bối, Đông Anh, Hà Nội. Tranh thủ lúc nghỉ ngơi, anh Thưởng kể cho chúng tôi nghe về cơ duyên dẫn anh đến với việc kinh doanh đồ cũ. Sinh ra ở vùng quê nghèo xã Ngọc Thiện, Tân Yên, Bắc Giang, gia đình Nguyễn Văn Thưởng cũng nghèo như bao gia đình nông dân khác nhưng lại có tới 10 anh chị em, Thưởng là con thứ 5 trong gia đình. Năm 1986 Thưởng đi bộ đội, đến 1989 rời quân ngũ trở về địa phương. Khi đó vùng quê nghèo Ngọc Thiện chưa có điện lưới quốc gia, lúc ấy Thưởng đã mạnh dạn vay vốn bạn bè, xin đấu thầu trạm thủy điện nhỏ của xã để đầu tư, nâng cấp cung cấp điện cho bà con nơi dây. Đến năm 1995, xã có điện lưới quốc gia, thủy điện nhỏ tạm dừng, tích luỹ được ít vốn liếng, anh Thưởng lại chuyền nghề kinh doanh sang sản xuất bia vi sinh, rồi mở cây xăng nhỏ. Cuối năm 2008, thấy việc kinh doanh bia vi sinh khó khăn, anh Thưởng lại kéo gần 10 lao động ở quê ra Hà Nội mở dịch vụ “cửu” chuyên nhận chuyển nhà. Ban đầu làm “cửu vạn” chuyển nhà, thấy nhiều gia đình khi chuyển nhà đã bỏ đi nhiều vật dụng cũ, vẫn dùng được, thấy tiếc anh Thưởng xin lại rồi mang về gia cố để sử dụng. Về sau, thấy đồ cũ ngày càng nhiều người bỏ, nên anh đã xin mua lại đồ cũ của các gia đình chuyển nhà để đem về gia cố, sửa chữa rồi bán lại kiếm chút lời. Công việc mới đầu tưởng chừng không suôn sẻ, vì ít người hỏi mua nhưng về sau biết anh chuyên bán đồ cũ, nhiều người đã tìm đển ngày một đông. “Thấy tôi mở chợ bán đồ cũ nhiều người nói tôi là gàn dở. Thấy đồ cũ vẫn dùng tốt lại vừa rẻ, tiết kiệm nên ngày càng có nhiều người mua hơn. Đối với tôi thì những đồ dùng của người có, chán đem bỏ đi nhưng đối với người không có, họ lại rất thích” – anh Thưởng cười nói.
Một góc chợ đồ cũ
Có hàng trăm tỷ đồng nhờ kinh doanh đồ cũ
Đầu năm 2009, nhu cầu “mua đồ cũ” của người dân lớn, để mở rộng cơ sở kinh doanh anh Thưởng đã thuê lại các gian hàng của các hộ có gian hàng “bỏ hoang” tại chợ đầu mối Bắc Thăng Long để mở “chợ đồ cũ” với diện tích lên đến 10.000m2. Với quy mô của chợ đồ cũ lớn như vậy nên giới kinh doanh gọi Nguyễn Văn Thưởng là vua chợ đồ cũ. “Thấy chợ đầu mối Bắc Thăng Long xây xong “bỏ hoang”, thấy tiếc nên tôi đã tìm đến thuê lại các hộ dân có gian hàng ở đây để thành lập “chợ đồ cũ” – anh Thưởng nói. Cũng trong thời điểm này ở Hà Nội rất nhiều cửa hàng, quán, cơ quan, đơn vị bán đồ thanh lý, từ những đồ dùng của quán phở giải nghệ đến, quán cà phê, văn phòng, công ty tư nhân hay doanh nghiệp nhà nước thanh lý đồ cũ đều tìm đến để bán cho anh. Hàng hóa nhiều, công việc không ít, do vậy số lao động phục vụ trong chợ cũng nhiều hơn, hiện tại đã gần 100 người, thu nhập trung bình từ 3 – 6 triệu đồng/tháng. Dẫn tôi đi tham quan “chợ đồ cũ”, anh Thưởng cho hay, chợ được chia thành 2 khu vực nhà xưởng riêng biệt, mỗi xưởng rộng hơn 5000m2. Bên trong nhà xưởng chia thành từng khu vực bày bán, như khu đồ gỗ, khu nhôm kính, đồ inox, khu gia dụng, khu điện tử điện lạnh, khu tự động hóa. Tồng số hàng hóa, vốn hàng của chợ lên đến hàng trăm tỷ đồng. Bên cạnh những lối đi rộng khoảng 2m, hàng hóa được xếp cao ngất trên những chiếc giá sắt, mỗi khu vực đều có nhân viên túc trực để bán hàng. Chỉ chiếc sập gỗ đen bóng được trạm trổ rất công phu đang bày biện giữa khu đồ gỗ, anh Thưởng bảo: “Cách đây 3 năm tôi mua chiếc sập này với giá khoảng vài trăm triệu, vừa rồi có người trả gần 2 tỷ đồng, nhưng tôi chưa đồng ý”. Ngoài ra, trên khoảng khuôn viên ngoài trời, trước khu vực nhà xưởng rộng khoảng 2000m2, cũng bày la liệt tủ kính khung nhôm, inox cũ, hỏng đang chờ được sửa chữa. “Ở đây tôi bán từ chiếc cốc thủy đến chiếc giường, tủ, nồi niêu…đến những chiếc thang máy tôi đều có. Từ những tấm kính vỡ nát nếu vứt bỏ ra môi trường rất có hại, nguy hiểm nhưng tôi đã thu gom về lau rửa sạch để bán lại cho nhà máy sản xuất kính, đấy cũng là tiền”- anh Thưởng cho hay. Ngoài khu chợ đồ cũ ở Hà Nội, anh Thưởng cũng mở thêm “chợ đồ cũ” ở Tân Yên, Bắc Giang, rộng hơn 5000m2, tạo việc làm thêm cho 20 lao động tại địa phương. “Khi thấy tôi mua lại những đồ, vật dụng cũ bỏ đi nhiều người nhìn tôi cười bảo “đồ hâm”, vì vậy tôi đã quyết tâm làm nhằm thay đổi cách nghĩ của nhiều người, đồ cũ không phải là đồ bỏ đi” – anh Thưởng nói.
Chiếc sập gỗ này cách đây 4 năm anh Thưởng mua vài trăm triệu đồng hiện có khách trả giá gần 2 tỷ đồng. (Ảnh: Xuân Hải)